Chuyện là, có một bà mẹ sư tử nói sẽ dạy con đi săn. Hai anh em sư tử quá hứng khởi, chạy quá nhanh nên người anh lăn vòng tròn và bị thương. Sau đó, mẹ sư tử cho người anh ở nhà. Hàng ngày, mẹ và em sư tử vẫn đi săn mồi nhưng khi ăn không quên để phần cho người anh. Từ đó, anh sư tử sống trong sự thoải mái, hàng ngày được ăn mà không phải đi kiếm mồi. Cho đến khi trưởng thành, mẹ sư tử mất, lúc đó 2 anh em phải tự đi kiếm ăn nhưng rồi chúng lạc nhau, anh sư tử bị thương và không qua khỏi. Trước khi chết sư tử anh chỉ thốt lên một câu: “Con hận mẹ”
Cha mẹ Do Thái muốn con biết rằng, con cần học cách tự lập để có thể sinh tồn. Nếu ba mẹ yêu thương và bảo vệ con quá mức, thì đó là cũng chính là đang hại đến con mà thôi.
Kể những câu chuyện và lồng ghép thông điệp cuộc sống vào đó, là cách người mà người Do Thái thường sử dụng để bảo ban con trẻ. Cách dạy đó giúp những bài học đi vào lòng trẻ một cách tự nhiên và đầy hào hứng. Không phải tự nhiên mà người Do Thái nổi tiếng là dân tộc thông minh nhất trên thế giới. Trải qua suốt chiều dài lịch sử, đó là nơi mà việc định hướng nhân cách và giáo dục trẻ em luôn được thực hiện hiệu quả, và những thế hệ sinh ra trong sự sáng suốt tiếp tục trưởng thành.
Ý kiến của bạn